Trăm thi điệu - Đỗ Quyên
K. Marx
“Rong rêu”; “Đêm ngắm trăng”; “Thơ Bùi Giáng”; “Mười hai con mắt”[3]
thấy đúng
Thơ là vô tình -
Thi sĩ kiểm chứng bản trường ca này
cũng thấy đúng
Thơ là vô thanh -
Thi sĩ kiểm chứng
và thấy
vô thanh chỉ là những gì không-thơ
*
Bài thơ qua nhanh điểm G
gục ngã
Em chưa hiện về
Những băng nhạc buồn
đã ngủ trong đêm
Em chưa hiện về
Lần đầu tiên anh bắt đầu thấy
nghệ thuật vô dụng
Em chưa hiện về.
▪
Thi sĩ không thấy trong ngón tay nào của mình các hình tượng siêu thực Bắc Âu
Tomas từng đầy hai bàn tay trước khi đột quỵ
Ông - chắc chắn - cũng không có ở lóng tay nào bản sắc dân tộc Việt
Thi sĩ chất vòng theo các vân tay
Chỉ có thể đọ nhau bằng Thi điệu
Xem chừng ai vừa thắng Nobel
(ai hẹn những mùa sau)
*
Em về qua âm thanh
Anh đón bằng ngôn tự
Thơ trường ca trải tràn cung mây
Mỗi chúng ta /
nên là thời đại của chính mình/
hơn là thi sĩ về cuộc đời bản thân/
Cỏ thu vàng ngọn khắp vườn/
Gió đang lạnh đầu mỗi người - Ngày đăng: 26/04/2012. Lần đọc: 67 . Cập nhật bởi: DiepAnh
Trăm thi điệu (3) - Đỗ Quyên
Đỗ Quyên
Trăm thi điệu (3)
Trích trường ca
“Bốn dây nhỏ máu năm đầu ngón tay”
Nguyễn Du
▪
“Cần phải bắt những trật tự đã cứng đờ nhảy múa lên,
bằng cách hát cho chúng nghe những âm điệu của bản thân chúng.”
K. Marx
27.
*
Có trang mạng đang chuyên đề Thơ và Thời đại
Nào
chúng mình nhập vai
Anh nhường em chọn trước – tất nhiên
Em nhường anh
Vậy ta phân định:
Ai nằm dưới
sẽ là Thơ
▪
Hai vần thơ
Một giữ nhịp chung
Một muốn tự lạc
tạo nhịp mới
Cả bài thơ không cho là chuyện riêng của nhịp vần
Cả bài thơ
tự sát hàng loạt
Còn lại hai vần sống mãi
với mâu thuẫn riêng
Sống mãi
Trên
bài thơ chết.
28.
*
Đêm qua em là bài thơ của anh.
▪
Bài thơ là giai điệu
hay
Giai điệu là bài thơ
Vấn nạn kỳ bí
Ôi
Con gà (luộc)
và
Quả trứng (chiên)
29.
*Mỗi chúng ta
nên là thời đại của chính mình
hơn là thi sĩ về cuộc đời bản thân
Cỏ thu vàng ngọn khắp vườn
Gió đang lạnh đầu mỗi người
Em ạ
▪
Bằng một nửa giải Nobel văn học 2011
Tomas Tranströmer hòa đồng
Con người với Thiên nhiên:
“Bình mình đặt ánh sáng vào ổ khoá”
“Chìm sâu dòng nước chảy
mấy cái đầu nổi loạn”
“Ánh sáng mọc lên dần như tóc của chúng tôi”
“Pha lê qua năm tháng”“Người lữ hành tiến vào vùng xanh của buổi sáng”
“Lao động của bàn tay trái đến từng mảnh
chiếu như cầu vồng”
“Mặt trăng của sự nghỉ ngơi lượn quanh hành tinh”
“Khi chúng tôi trên đường về
mảnh đất đã béo tai”
“Dây cáp điện
căng trong tổ quốc lạnh giá
phía bắc của tất cả âm nhạc”
“Tôi có những bờ cát thấp
nếu cái chết dâng cao sáu insơ tôi sẽ lụt”
“Mỗi chúng ta là một cánh cửa lấp lửng mở
dẫn tới căn phòng của tất cả mọi con người”.[1]
Vâng
Một nửa giải Nobel văn học
Cái giá của Nhịp nhàng
Nửa còn lại cho mọi điều còn lại
(“Ẩn dụ, súc tích trong sự giản dị”; ”Hình tượng sống động và siêu thực”; “Dòng chảy của thời gian”; “Tứ thơ đột biến”; “Nỗi buồn và quá khứ”; “Cách tiếp cận hiện thực mới mẻ"; “Mở ra những giới hạn về con người và cuộc đời”; “Khiêm ái, trung thực qua từng câu chữ”; “Ngọt ngào, tế nhị, không làm dáng”; “Dễ hiểu mà khó thẩm thấu”; “Tính nhất thể cá nhân”; “Nhân văn không to tát và bảo thủ”; “Vững chắc trong thể loại”; “Những bài thơ bí ẩn, uyên bác và buồn bã”; “Cân bằng một cách quá hoàn hảo, thẳng tắp”; “Đi thẳng vào lõi nhân sinh”; “Huyền nhiệm chủ nghĩa”; “Minh triết và ám ảnh”; “Tìm được lối ra trong thơ”; “Con mắt của trí tưởng tượng”; “Chỗ đậu cao cho tư tưởng; “Tính triết lý, biểu tượng và sự du dương âm nhạc”; “Các hình ảnh chính trong mỗi bài thơ đến từ nhiều nguồn khác nhau về tâm lý”; “Vẻ đẹp trong thơ là khoảng không gian cảm nhận được trong các bài thơ”; “Vẻ ngoài bình thường, đọc kỹ mới thấy ý tứ của tâm sinh lý hiện đại”; “Những ẩn dụ tạo cấu trúc chính xác và gợi cảm, dẫn đến nhịp thở lớn”; “Thơ ông, mà lừng danh nhất là tập ‘Những biển Baltic trên đời’, là Kinh thánh thế tục của người dân Thụy Điển"; v.v…)[2].
30.
*Hôm nay rằm
Trăng lên
quá Cột điện đầu phố
Nếu nhìn lâu sẽ thấy em
ở trên đó
và lâu nữa
mặt trời
Cơn gió gọi anh trở lại
Hơi rượu nóng cũng không đủ chờ
Những ánh trăng
Những ánh mặt trời
Muôn đời
những lệch lạc chủ quan
▪
Lá rụng sắp vàng sân
Chú chim sẻ già thêm sau vài điệu hót
Bài thơ vẫn mở
Thi nhân không hiểu tiếng chim
sẽ hiểu tiếng của lá
Khi bài thơ còn mở
là muốn ba đồng tác giả.
31.
*
Nếu không có tình yêu
những khung nhạc em để lại
thay lời em được chăng
Nếu không có tình yêu
tiếng lách tách trong ly rượu
thay được hình hài em không
Nếu không có tình yêu
đêm đen ngoài kia
sẽ thay em
▪
Thường là có đối thoại
thơ hiện đại
vì thế khó hiểu khó nhớ
nhịp của
một trái tim và của
một cái lưỡi
Thơ hậu hiện đại càng khó
rằng thì mà là
nhịp hai cái lưỡi
Nhưng vẫn hơn
một trái tim độc thoại
nếu xét thuần về
hòa điệu.
32.
▪
Người cắt cỏ làm thành những vệt đậm trên vườn
Các tiếng động đang bay
Thi-sĩ-sẻ-non không biết khi nào trở lại
Nó sợ tiếng ồn
và cả những thay đổi màu sắc
Thi-sĩ-người
đến bên những chiếc lá im lặng
góc vườn
*
Nghe lần thứ năm
anh bật dậy
Bản nhạc đã chạm điểm G của bài thơ
Xa em
Anh làm thơ
Không ngờ thơ cần kích thích dường vậy
Anh đang làm
thơ xa em.
33.
▪
“Thơ là vô ngôn” -
Thi sĩ kiểm chứng qua các sách sẵn tay:
“Thi ca tư tưởng”; “Đi vào cõi thơ”; “Mưa nguồn”; “Bài ca quần đảo”;“Sa mạc phát tiết”;“Rong rêu”; “Đêm ngắm trăng”; “Thơ Bùi Giáng”; “Mười hai con mắt”[3]
thấy đúng
Thơ là vô tình -
Thi sĩ kiểm chứng bản trường ca này
cũng thấy đúng
Thơ là vô thanh -
Thi sĩ kiểm chứng
và thấy
vô thanh chỉ là những gì không-thơ
*
Bài thơ qua nhanh điểm G
gục ngã
Em chưa hiện về
Những băng nhạc buồn
đã ngủ trong đêm
Em chưa hiện về
Lần đầu tiên anh bắt đầu thấy
nghệ thuật vô dụng
Em chưa hiện về.
34.
▪
Thi sĩ không thấy trong ngón tay nào của mình các hình tượng siêu thực Bắc Âu
Tomas từng đầy hai bàn tay trước khi đột quỵ
Ông - chắc chắn - cũng không có ở lóng tay nào bản sắc dân tộc Việt
Thi sĩ chất vòng theo các vân tay
Chỉ có thể đọ nhau bằng Thi điệu
Xem chừng ai vừa thắng Nobel
(ai hẹn những mùa sau)
*
Em về qua âm thanh
Anh đón bằng ngôn tự
Thơ trường ca trải tràn cung mây
Xum xuê bảy môn nghệ thuật
Lần lượt lần lượt
Vườn tình muộn
Có một đóa hồng vàng cười nụ
Hết mùa thu.
...có nhiều cái mới...
Trả lờiXóa