Arthur Rimbeaud
- Cảm giác
- Buổi chiều xanh, trên những con đường nhỏ
- Rảo bước chân trên hoa cỏ nhẹ nhàng
- Mơ ước trong đầu, trên tóc ngọn gió
- Tôi nhận ra hơi mát dưới bàn chân.
-
- Không nghĩ suy, không lời trên môi lặng
- Nhưng con tim yêu hết thảy trên đời
- Và ngọt ngào trong hoàng hôn thơ thẩn
- Thiên nhiên tựa hồ như người đẹp cùng tôi.
-
- Ophélie
-
-
- I
- Trên mặt nước ngôi sao ngủ mơ màng
- Ophelie bồng bềnh như huệ trắng
- Quấn khăn dài nàng vẫn trôi chầm chậm
- Giữa tiếng tù và của những thợ săn.
-
- Như bóng ma màu trắng đã nghìn năm
- Trên dòng sông đen, Ophelie nàng hỡi
- Từ nghìn năm tiếng hát đã lặng ngừng
- Vẻ điên dại đã bao trùm đêm tối.
-
- Cơn gió nhẹ hôn ngực nàng lặng lẽ
- Nước thì thầm, như mở những cánh hoa
- Những cây liễu khóc thầm trong buồn bã
- Sậy cúi mình trên vầng trán ước mơ.
-
- Hoa loa kèn thở dài trên mặt nước
- Tổ chim đang rung nhẹ trên cành cây
- Đến gặp nàng chim vỗ nhẹ cánh bay
- Ngôi sao vàng gửi về bao câu hát.
-
-
- II
- Ophelie đẹp tuyệt vời như tuyết
- Đã chết đời tuổi trẻ giữa dòng sông
- Từ núi đồi Na-Uy trận cuồng phong
- Ca lời tự do cho nàng siêu thoát.
-
- Cơn gió thổi làm rung làn tóc rối
- Trong cơn mơ nghe những tiếng lạ lùng
- Con tim nàng nghe giọng của Thiên nhiên
- Trong lời than của đêm và cây cối.
-
- Lời của biển cũng vang lên sau đấy
- Vỡ tan rồi tim trẻ dại thơ ngây
- Sáng tháng Tư chàng kỵ sĩ đẹp trai
- Ngồi im lặng bên nàng như ngây dại.
-
- Tình yêu! Tự do! Những giấc mộng điên cuồng
- Trước lửa bỏng em tan ra như tuyết
- Những cái nhìn lạ lùng kia đã giết
- Đôi mắt xanh đã khép lại muôn năm.
-
-
- III
- Thi sĩ nói sao trên trời đã run
- Khi nàng ngắt bông hoa trên bờ vắng
- Chàng đã thấy Ophelie bồng bềnh
- Trên mặt nước im lìm như huệ trắng.
-
- Những nguyên âm
- A – đen, E – trắng, I – đỏ, O – xanh
- U – da trời. Nguồn gốc những nguyên âm
- Tôi sẽ mở… A – như bầy ruồi bẩn thỉu
- Trên đống mùi khó chịu, chúng bay quanh.
-
- E – là màu trắng của những tảng băng
- Của lều trại, của mây trắng trên đồng
- I – là màu hồng của nụ cười xinh đẹp
- Khi máu sôi trong cơn giận kinh hoàng.
-
- U – là chu kỳ của con sóng màu xanh.
- Thú trên đồng cỏ, nếp nhăn yên bình
- Thuật giả kim in dấu trên trán rộng.
-
- O – là tiếng kèn cuối vang lên lạ lùng
- Cả thế giới, thiên thần trong im lặng
- Omega, tia tím của mắt Nàng.
-
- Giấc mơ nghèo
- Có lẽ đang chờ ta
- Thành phố già đâu đó
- Để đến sáng ta sẽ
- Lặng lẽ uống và chờ
- Cái chết giờ đâu đó.
-
- Cơn đau đã dịu đi
- Tiền vẫn còn chút ít
- Đường ngược lên phương Bắc
- Hay xuôi về phương Nam
- Ôi, giấc mơ què quặt.
-
- Nhân lên những mất mát
- Lần nữa ta trở thành
- Kẻ phiêu bạt, lang thang
- Nhưng người ta đóng chặt
- Cửa quán rượu màu xanh.
- Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét