truyện ngắn đỗ ngọc thạch - trích: bác sĩ pháp y
- Chuyên mục: Truyện ngắn Đỗ Ngọc Thạch Lượt xem: 220 In bài này Gửi Email ...www.vannghechunhat.net/truyen/do-ngoc-
thach.html - Bộ nhớ cache - YuMe.vn - Trang cá nhân của Đỗ Ngọc Thạch. Trang profile cho phép bạn thiết kế theo phong cách riêng của mình, viết lên wall và chia sẻ ...yume.vn/dongocthach18 - Bộ nhớ cache
Thêm kết quả từ yume.vn » - 4 truyỆn cỰc ngẮn ; tÔi Đi lÀm gia sƯ ; 7 truyỆn cỰc ngẮn ; nhÀ sƯu tẦm vĂn hỌc dÂn gian vÀ nhÀ ĐỊa chẤt ; bẠn hỌc lỚp ...www.newvietart.com/DONGOCTHACH_
saigon.html - Bộ nhớ cache Truyện Ngắn đỗ Ngọc Thạch - Kết quả Hình ảnh
Nhiều hơn »
Chủ nhật, ngày 28 tháng tư năm 2013
Bác sĩ Pháp Y - Đỗ Ngọc Thạch
57 Truyện ngắn Đỗ Ngọc Thạch trên phongdiep.net - Trích: Bác sĩ Pháp Yxíu nữa thì Pháp ngất xỉu khi nhìn cái thân hình người mẫu không đầu và không một mảnh vải ấy cứ đi tới đi lui, đúng lúc Pháp trố mắt, dựng tóc gáy, nổi da gà, há hốc mồm kinh hoàng thì một cái đầu từ từ mọc lên! Điều đặc biệt là cái đầu ướt sũng, tóc lòa xòa che gần kín khuôn mặt! Pháp dụi mắt và mở mắt ra nhìn lại thì tất cả biến mất! (Truyện ngắn của Đỗ Ngọc Thạch ) - Ngày đăng: 21/05/2010. Lần đọc: 1495 . Cập nhật bởi: DiepAnhBÁC SĨ PHÁP Y - Đỗ Ngọc ThạchTruyện ngắn của Đỗ Ngọc ThạchBÁC SĨ PHÁP Y
Lê Văn Pháp tuổi con rắn, có tên là Pháp do bố Pháp làm công việc có liên quan đến luật pháp nên lấy chữ Pháp đặt tên cho con. Nhưng, những người cùng làng với Pháp thì biết rõ gốc tích của chữ Pháp: trong một trận càn hồi kháng chiến chống Pháp, mẹ Pháp bị lính Pháp cưỡng hiếp nên đẻ ra Pháp. Khi bố Pháp về nhà, vợ có bầu đã năm tháng. Khi Pháp lên hai tuổi, vì sau đó thì bố Pháp nhận nhiệm vụ đặc biệt, đi cùng với những người di cư vào Nam rồi hy sinh vào thời kỳ Ngô Đình Diệm thực hiện Luật 59, lê máy chém đi khắp nơi!...Về mặt pháp lý, Pháp là con liệt sỹ, được nuôi ăn học đầy đủ, rồi cho đi học nước ngoài. Nhưng có đến ba lần, Pháp suýt bị trả về nhà vì có người cho rằng, Pháp đích thị là con lai của một người lính Pháp nào đó, chẳng lẽ con của kẻ thù lại được ưu tiên, ưu đãi như thế? Nhưng từ giấy khai sinh cho đến lý lịch thì đều là con liệt sỹ, mà lại là liệt sỹ đặc biệt, tức người làm nhiệm vụ đặc biệt bị hy sinh, vợ con họ không thể bị thiệt thòi. Song, rồi người ta cũng quên dần chuyện Pháp là con lai đi vì càng lớn lên, Pháp càng giống mẹ, chỉ còn giống người bố lính Pháp kia ở cái màu tóc hoe vàng mà thôi. Chuyện này cũng dễ giải thích vì có thể nói rằng, rất nhiều trẻ em của người Việt, từ bé do dầm mưa giãi nắng nhiều mà tóc bị cháy xém!Cái chữ Pháp kia còn vận vào số phận của Lê Văn Pháp cho tới khi Pháp hành nghề. Theo nguyện vọng của bà ngoại và ông ngoại Pháp, người ta cho Pháp học nghề Y, tức trị bệnh cứu người. Nhưng đến lúc ra trường, cái nghề Bác sĩ Thần kinh của Pháp rất khó bố trí công tác ngoài việc về làm ở mấy Nhà thương Điên, mà Pháp thì không thích về đó. Đang lưỡng lự thì người cậu của Pháp, đang làm việc ở bộ phận Pháp Y, công việc ngập đầu liền nhờ Pháp tới giúp vài buổi trong khi chờ nhận công tác. Ai ngờ, chỉ sau một tuần làm việc, Pháp tỏ ra có năng khiếu đặc biệt trong việc xác định nguyên nhân cái chết của các nạn nhân, tức nhiệm vụ khám nghiệm tử thi của bác sĩ pháp y. Thế là người cậu Pháp năn nỉ Pháp vào bộ phận Pháp Y làm việc. Pháp không thể từ chối vì đã phải lòng một cô thư ký Tòa án rất xinh đẹp, do người cậu Pháp cố tình giới thiệu, thực ra là để buộc chân Pháp ở bộ phận Pháp Y này! Thế là Pháp trở thành Bác sĩ Pháp Y!Tổ Pháp Y mà Lê Văn Pháp tới làm việc thực ra chỉ có ba người, gồm hai vợ chồng người cậu và nay thêm Pháp là Ba! Người cậu nói với Pháp: “Ngành Pháp Y nói chung của ta rất mới (*), Tổ Pháp Y của chúng ta lại càng mới. Song, chính vì thế mà chúng ta có rất nhiều cơ hội để khám phá, sáng tạo, lập nhiều chiến công, kỳ tích! Cậu hy vọng vào khả năng đặc biệt của cháu!”. Và quả nhiên, người cậu của Lê Văn Pháp đã không nhầm khi Pháp liên tục lập công!*Chiến công đầu tiên là vụ án xác chết không đầu. Thực ra, vụ án xác chết không đầu là của một quận ở một thành phố lớn. Song, khi đọc thông tin trên báo chí, vừa nhìn tấm hình chụp cái xác phụ nữ không đầu, không có quần áo, nằm trên sân thượng một chung cư cao tầng ở thành phố, Pháp nhắm mắt lại thì cái xác không đầu ấy vụt đứng dậy và chỉ trong phút chốc, cái xác ấy hóa thành một thân hình phụ nữ tuyệt đẹp như người mẫu! Rồi cái thân hình như người mẫu ấy nhẹ nhàng bước đi, uyển chuyển, sành điệu như các người mẫu thường bước đi trên sàn Catwalk khi biểu diễn thời trang! Chút xíu nữa thì Pháp ngất xỉu khi nhìn cái thân hình người mẫu không đầu và không một mảnh vải ấy cứ đi tới đi lui, đúng lúc Pháp trố mắt, dựng tóc gáy, nổi da gà, há hốc mồm kinh hoàng thì một cái đầu từ từ mọc lên! Điều đặc biệt là cái đầu ướt sũng, tóc lòa xòa che gần kín khuôn mặt! Pháp dụi mắt và mở mắt ra nhìn lại thì tất cả biến mất!Pháp nói ngay chuyện đó với ông Cậu. Ông Cậu suy nghĩ một lát rồi nói: “Cháu quả là người có khả năng ngoại cảm rất đặc biệt. Chúng ta có thể giải mã những hình ảnh mà cháu đã nhìn thấy như sau: nạn nhân là người của tỉnh ta, và nhất định là cháu đã có tiếp xúc. Có thể đặt giả thiết rằng, cô gái nạn nhân bị người sống ở trong chung cư đó lừa tình (hoặc tiền) nên đã đến gặp người đó và đã bị sát hại trên sân thượng chung cư vào lúc đêm tối. Sau khi giết cô gái, thủ phạm đã cắt đầu cô gái đem đi phi tang. Phi tang ở đâu tốt nhất? Chính là ném xuống sông. Và thủ phạm đã đem đầu cô gái ra cầu và ném xuống sông. Song, việc làm của thủ phạm đã bị một người lúc đó có mặt ở trên cầu phát hiện, liền tấn công người này nhằm “diệt khẩu”. Người này chỉ có thể là một người mổ lợn lậu, nên sẵn có dao trong tay, đã nhanh tay chặt bay đầu thủ phạm rồi ném tất cả xuống sông! Vì thế, cái đầu ướt sũng mà cháu nhìn thấy mọc lên trên thân hình cô gái chính là đầu của cô ta. Và còn một cái xác không đầu và một cái đầu của thủ phạm nữa bị trôi dạt vào đâu đó? Điều đó giải thích tại sao cái xác cô gái trên sân thượng khi bị phân hủy, bốc mùi thối mới bị phát hiện! Tức thủ phạm không thể quay về sân thượng trên chung cư để giải quyết nốt cái xác!”. Pháp nghe ông Cậu nói vậy thì gật gù tán đồng rồi nói: “Đợi khi hai cái đầu và một cái xác không đầu kia được phát hiện, chúng ta sẽ đến xem lại cái xác không đầu trên sân thượng ở chung cư xem sao!”.Quả nhiên, chỉ một ngày sau, thông tin nội bộ cho biết ở bờ sông tỉnh N đã phát hiện một cái xác nam không đầu và ở một bờ sông tỉnh K đã phát hiện một cái đầu nữ và một bờ sông tỉnh M đã phát hiện một cái đầu nam. Khi nhận được thông tin trên, hai cậu cháu Lê Văn Pháp liền gọi điện báo cho CA tỉnh K đem cái đầu nữ tới công an quận có cái xác nữ trên sân thượng thì khi ráp lại rất chính xác, người ta đã có một xác chết nữ hoàn chỉnh! Cũng vậy, khi công an tỉnh N đem cái xác nam ghép với cái đầu nam ở CA tỉnh M thì người ta cũng có được một xác chết hoàn chỉnh! Chỉ sau hai ngày, vụ án xác chết không đầu trên sân thượng đã thành vụ án hai xác chết không đầu và hai cái đầu trôi sông và có thể coi như vụ án đã được “phá” ở giai đoạn một. Giai đoạn hai là tìm ra hung thủ đã chém bay đầu của thủ phạm của vụ án ở giai đoạn một. Song, việc truy tìm hung thủ ở trên cầu sẽ gặp rất nhiều khó khăn và người ta đã tách ra thành hai vụ án: vụ án giết người tình (tức vụ án xác chết không đầu trên sân thượng) coi như đã phá án thành công với tốc độ nhanh chưa từng thấy! Còn vụ án “Kỳ án trên cầu” thì đành phải treo lại vì cho đến khi kết thúc vụ án “Xác chết không đầu trên sân thượng”, người ta vẫn chưa thống nhất được nên giao vụ án này cho ai thụ lý và thực ra thì tình tiết của vụ án coi như vẫn chưa có đầu mối gì vì chẳng ai chịu nghe cậu cháu Lê Văn Pháp nói thủ phạm là một người giết heo lậu cả, suy luận của cậu cháu Lê Văn Pháp hoàn toàn không dựa trên bằng chứng xác thực mà chỉ là hư cấu kiểu mấy ông nhà văn nên ai mà tin được! Tuy nhiên, khi bình công cho công việc phá án của vụ án “Xác chết không đầu trên sân thượng”, người ta không thể không ghi công đầu cho cậu cháu Lê Văn Pháp! Có người còn gợi ý, cậu cháu Pháp nên nhận phá án tiếp vụ “Kỳ án trên cầu”, nhưng người cậu Lê Văn Pháp nói, chúng tôi chỉ làm việc trên xác chết, còn tên hung thủ kia chắc đã cao chạy xa bay rồi làm sao mà mò ra được!*Chiến công thứ hai mà bác sĩ Pháp Y Lê Văn Pháp lập được là một vụ án mà bất kỳ một nhà điều tra tài ba nào, khi nhìn vào hiện vật duy nhất của vụ án đều lắc đầu lè lưỡi: Đó là một cái bao ni-lon lớn mà bên trong là một mớ thịt người đã bị chặt nát ra thành trăm mảnh!Cái bao ni-lon đựng thịt người đã bị chặt nát ra thành trăm mảnh đó người ta phát hiện ra trên một bãi sông ở một tỉnh ven biển. Có nghĩa là cái bao ni-lon thịt người này không có xuất xứ và cũng không có dấu vết. Đó là trở ngại lớn cho công tác điều tra. Đội Trọng án của Tỉnh S, nơi phát hiện ra cái bao ni-lon thịt người bị chặt nát đã đành bó tay sau hai ngày quan sát kỹ từng miếng thịt và đặt ra hàng chục giả thiết. Cuối cùng thì vụ án đành treo lại!Trước khi đem cái bao thịt người bị chặt nát kia đi chôn, người phụ trách Pháp Y của đội Trọng án tỉnh S, vốn cùng học một lớp với Lê Văn Pháp ở trường Y, bỗng nhớ đến Lê Văn Pháp với chiến công phá án vụ án “Xác chết không đầu trên sân thượng” liền gọi điện cho người bạn học cũ để hỏi lần cuối. Nhận được điện thoại của bạn học cũ, Lê Văn Pháp tới ngay. Hàn huyên xong, Pháp nói: “Cậu có nhớ hồi còn sinh viên, chúng ta hay chơi trò chơi ghép hình không?”. Người bạn nói: “Nhớ chứ! Ý cậu muốn nói hãy ghép những miếng thịt rời kia thành hình người chứ gì? Nhưng khi chơi ghép hình, chúng ta có hình mẫu và mỗi miếng ghép đều có màu sắc khác nhau ứng với màu trên hình mẫu. Còn nữa, giữa các miếng ghép lại có bên lồi ra, bên lõm vào thì mới có thể khít với nhau được! Còn các miếng thịt, miếng xương ở đây…”. Pháp ngắt lời: “Dẫu sao thì chúng ta cũng phân biệt được các bộ phận chính của cơ thể người. Trước hết hãy sắp xếp sơ bộ một lần xem sao? Biết đâu trong quá trình làm việc sẽ nảy sinh ý mới?”.Sau một ngày làm việc “ghép hình” miệt mài, Pháp và người bạn đã có một phát hiện quan trọng: đây là xác một cơ thể nam giới và bộ phận sinh dục đã bị mất! Buổi tối, Pháp và người bạn trằn trọc mãi không ngủ được. Pháp nói: “Nhất định đây là một vụ án giết người tình mà thủ phạm là bên nữ! Có thể đặt giả thiết như sau: Người nữ, khi phát hiện ra mình bị phản bội thì đã hẹn người nam tới nhà và sau đó đã cắt “hạ bộ” của người nam để trừng phạt. Song, vết thương đã chảy máu quá nhiều, quá nhanh khiến người nam tử vong! Để phi tang xác chết, người nữ đã chặt xác người nam ra thành nhiều mảnh, do quá căm thù người tình mà đã chặt nát thành trăm mảnh, rồi cho vào bao ni-lon đem quăng xuống sông. Nước sông đang mùa lũ nên đã đưa cái bao đi rất xa, gần tới biển! Bộ phân sinh dục của người nam chắc chắn người tình nữ còn giữ hoặc đã chôn ở đâu đó?”. Người bạn nghe Pháp nói vậy thì tán đồng ngay. Hai người vì quá mệt mỏi mà cùng ngủ gục trong phòng làm việc của bộ phận Pháp Y, tức ngủ gần mấy cái xác chết nữa trong tủ đông lạnh!Khi vừa chợp mắt, Lê Văn Pháp đã gặp trong mơ những hình ảnh sau: Người nữ, là một cô gái gần ba mươi tuổi, không đẹp nhưng cơ thể khỏe mạnh, dáng người nhanh nhẹn. Người nam, là một thanh niên mới ngoài hai mươi tuổi, có thân hình cao lớn, trắng trẻo, có thể nói là khá đẹp trai. Người nữ đang ngồi đạp máy may, chốc chốc lại ngó ra cửa, vẻ chờ đợi sốt ruột. Đồng hồ trên tường chỉ 9 giờ. Người nam đẩy cửa bước vào, không nói gì, nằm vật xuống giường. Người nữ bỏ máy may, đến ngồi cạnh, hỏi: “Em nhắn 8 giờ tới sao bây giờ mới tới?”. Người nam ngồi dậy, ôm lấy người nữ, nhưng người nữ đẩy ra. Người nam lại nằm xuống giường, nói: “Thì muộn một chút có sao đâu! Em hẹn tới có chuyện gì, nói lẹ đi. Dạo này anh bận ôn thi không về với em thường xuyên được đâu!” – “Thôi được, hôm nay em muốn hỏi anh một câu thôi: anh nói sắp ra trường thì ta làm đám cưới. Vậy bây giờ cưới là được chưa?” – “Cưới! Cưới? Lúc nào em cũng nói cưới. Ra trường thì cưới cũng có sao đâu. Chúng ta đã sống với nhau như vợ chồng bốn năm nay rồi, thế có khác gì cưới?” – “Khác chứ! Bốn năm nay em làm ngày làm đêm nuôi anh ăn học mà chưa được làm vợ danh chính ngôn thuận. Bây giờ em cần cưới để thiên hạ biết chúng ta là vợ chồng, bõ công em vất vả nuôi anh ăn học bốn năm nay!” – “Thì ra em muốn anh cưới không phải vì chúng ta yêu nhau mà chỉ vì cái danh chính ngôn thuận kia?” – “Thôi xin anh, anh đừng nói chữ yêu nữa! Anh nói chữ yêu nhiều mà anh không lo vun đắp cho cái gia đình bé nhỏ của chúng ta. Anh có biết là từ khi anh nói vào ở nội trú để lo ôn thi là coi như anh đã phá bỏ lời nguyện ước của chúng ta hay không?” – “Phá bỏ hồi nào? Em lại nghi ngờ, ghen tuông vớ vẩn rồi! Anh không bao giờ phản bội em!” – “Tôi không nghi ngờ, ghen tuông vớ vẩn mà có bằng chứng rõ ràng rằng anh đã ăn nằm với con bé Ly cùng lớp, lại còn lấy tiền của tôi cho nó tiêu xài!” – “Em đừng có nghe ai đó nói bậy, tôi không bao giờ ăn nằm với ai ngoài em ra!” – “Anh có dám thề không? Anh thề đi: nếu tôi phản bội người yêu tôi đã nuôi tôi ăn học bốn năm nay thì tôi sẽ bị xé xác phanh thây, bị chặt ra thành trăm mảnh!” – “Làm gì mà dữ thế? Anh lúc nào cũng yêu em mà, nào chúng ta yêu nhau say đắm đi để chứng tỏ lòng thành của anh!” – “Anh phải thề đi đã! Nếu anh không dám thề, từ giờ tôi sẽ không cho anh đụng vào người tôi nữa!” – “Thề thì thề! Nhưng làm gì mà đến nỗi bị chặt thành trăm mảnh!”. Người nam đọc lời thề rất nhanh rồi ôm chầm lấy người nữ, vật người nữ xuống giường. Nhưng người nữ đã lật người lại, đè người nam rồi bóp mạnh “hạ bộ” của người nam, khiến người nam ngất xỉu! Người nữ liền lấy con dao nhỏ để trên bàn máy may, cắt xoẹt một cái, nguyên cái “của quý” của người nam đã đứt lìa! Người Nam rú lên khiếp đảm!...Lê Văn Pháp bừng tỉnh, liền đánh thức người bạn rồi kể lại giấc mơ. Người bạn nói: “Chà! Giấc mơ của cậu gần khớp với giả thiết mà chúng ta đã nêu ra! Không còn nghi ngờ gì nữa!”. Pháp ngẩn ngơ một lát rồi nói: “Như thế là chúng ta phải đi tìm một “Tần Hương Liên”(**) mà không có địa chỉ gì cả!?”…Việc xác định hình hài của nạn nhân và những tình tiết gây án có được nhờ khả năng ngoại cảm của Lê Văn Pháp đã giúp đội trọng án tìm ra được đích danh nạn nhân: một sinh viên năm cuối của một trường Đại học ở tỉnh T đã mất tích trước thời điểm tìm thấy cái bao ni-lon thịt người bị chặt vụn chỉ năm ngày. Song, cả lớp học của người sinh viên này không ai biết chuyện anh ta đã có người yêu và được người yêu nuôi ăn học bốn năm nay. Về gia đình của anh ta ở một huyện miền núi xa xôi, tất cả người nhà cũng không ai biết chuyện anh ta có người yêu! Những điều tra viên của đội trọng án bắt đầu nghi ngờ sự phán đoán bằng “ngoại cảm” của Lê Văn Pháp? Có người còn nói, có thể anh ta bị một quán rượu giết để làm món nhậu nhưng vì khi chở bao thịt đi qua sông thì bị nước lũ cuốn đi! Bằng chứng không thể tùy tiện, vì thế, vụ án bị treo lại…và đương nhiên, công tìm ra danh tính của bao thịt vụn chỉ được tính là một phần nhỏ của vụ án!*Mười năm sau, tổ Pháp Y của cậu cháu Lê Văn Pháp đã phát triển và lập được khá nhiều công trạng nhờ khả năng biết làm cho những xác chết biết nói. Tuy nhiên, khi được một tờ báo phỏng vấn về “bí quyết nhà nghề”, Lê Văn Pháp đã nói một câu khiến nhiều bác sĩ Pháp y đồng nghiệp phải giật mình: “Không thể bắt tất cả các xác chết nói ra sự thật, bởi có người chết nhưng chưa kịp nói, nhưng cũng có người muốn đem theo bí mật xuống mồ! Nếu ta cố chấp, sẽ bị những hồn ma ấy quấy nhiễu hoài!”. Có phóng viên còn tò mò cứ gặng hỏi tại sao không tiếp tục làm rõ vụ án xác chết bị chặt vụn thành trăm mảnh, Lê Văn Pháp nói nhỏ với phóng viên này: “Mỗi chúng ta nên giữ kín vài bí mật nghề nghiệp thì mới còn có giá trị. Tôi nói cho anh chuyện này, nếu đăng báo để câu khách thì khoan đã: Hôm qua, có một thiếu phụ mới hơn bốn mươi tuổi mà tóc đã bạc trắng, đến đưa cho tôi một cái hộp kính, ngoài bọc vải nhựa giả da, nhìn như một cái quan tài, nói: “Đây là bộ phận còn thiếu của cái xác đã bị chặt làm trăm mảnh mà các ông đã biết. Nay tôi đến nhờ ông chôn vào cùng với bao thịt vụn kia cho anh ta được toàn vẹn thân thể!”. Nhìn vào mặt người thiếu phụ mà tôi có cảm giác như là nhìn vào xác chết, và khi tôi tĩnh tâm lại thì không thấy ai cả, chỉ như là một giấc mộng!”.Sài Gòn, tháng 5-2010Đỗ Ngọc Thạch----------(*) Từ những năm 1960 lãnh đạo Trường Đại học Y Hà Nội đã có ý tưởng thành lập Bộ môn Y pháp nên đã giữ lại một số sinh viên tốt nghiệp bác sỹ loại khá giỏi làm cán bộ giảng dạy nòng cốt cho bộ môn nhưng không thành. Sau ngày giải phóng miền Nam thống nhất đất nước 30/4/1975, do công tác điều tra, xét xử phạm vi cả nước đòi hỏi rất lớn, công tác giám định Y pháp phải đáp ứng, nên ngày 24/2/1977, Tổ Y Pháp được thành lập, nằm trong bộ môn Giải phẫu bệnh.Tổ Y PHÁP được thành lập mở đầu giai đoạn cho việc giảng dạy môn học Y pháp với chương trình gồm 50 tiết lý thuyết và 32 tiết thực tập, giảng vào học kỳ II năm VI. Sáu năm sau, ngày 19/5/1983, thành lập Bộ môn Y Pháp.Đến ngày 2/8/1983, Bộ môn Y pháp được tách từ Bộ môn Giải phẫu bệnh là đơn vị trực thuộc Ban Giám hiệu. Biên chế của Bộ môn Y pháp gồm có 6 cán bộ chuyển từ Bộ môn Giải phẫu bệnh.(**) Tần Hương Liên: một nhận vật dã sử Trung Hoa, nuôi chồng là Trần Sỹ Mỹ ăn học đỗ Trạng nguyên nhưng rồi Trần Sỹ Mỹ đã phản bội Tần Hương Liên.Nguồn: Phongdiep.netXem thêm:THÂN GÁI DẶM TRƯỜNG - PHONGDIEP.NET :: PHONGDIEP.NET
Ông đốt đi (Nhật kí nhân viên văn phòng - truyện ngắn của Phong Điệp) ... THÂN GÁI DẶM TRƯỜNG - Tiểu thuyết mini của Đỗ Ngọc Thạch (tiếp theo và hết) ...THÂN GÁI DẶM TRƯỜNG - PHONGDIEP.NET :: PHONGDIEP.NET
THÂN GÁI DẶM TRƯỜNG - Tiểu thuyết mini của Đỗ Ngọc Thạch (chương 1- 3 ...57 Truyện ngắn Đỗ Ngọc Thạch trên phongdiep.net:
2. ĐỊA LINH NHÂN KIỆT
9.TƯỢNG NHÀ MỒ 10.CHUYỆN MỘT NHÀ BÁO 51.NGƯỜI MẸ VÀ NHỮNG ĐỨA CON 52.CÔ GÁI VÙNG CAO 53.SƯ PHỤ CỦA SƯ PHỤ VÀ SƯ PHỤ
54. HÀNH BINH THẦN TỐC 55. LÁ THƯ TUYỆT MỆNH;
56. ĐÁM MÂY HÌNH TRÁI TIM - Đỗ Ngọc Thạch; 57. TÌNH YÊU BÃO TÁP - Đỗ Ngọc Thạch'Bỏng mắt' với siêu mẫu Anh thế hệ 9X
TPO - Chân dài 9X Alexina Graham đã có những khoảnh khắc không thể "nóng" hơn trên Revue De Modes #22 (Pháp). Thân hình gợi cảm cùng những đường cong chuẩn khiến người xem ngây ngất.
nguồn: TPO
Những người đẹp Việt thích gây sốc - nguồn: dantri.comThực ra bà chủ nhà trọ, có cái tên rất đẹp là Thiên Hà, đã "tái xuất giang hồ” trăm phần trăm, có nghĩa là bà đã trở lại ngôi vị Tú Bà với Nhà hàng Bồng Lai. Việc bà mối mai Liễu cho ông chủ tịch Phường - Ngày đăng: 16/04/2011. Lần đọc: 3277 . Cập nhật bởi: DiepAnhMãi đến "Nửa đêm giờ Tý canh ba”, những người khách cuối cùng mới khật khưỡng rời khỏi nhà hàng Bồng Lai- một nơi du hý của những khách VIP, ẩn sâu trong một con hẻm sâu hun hút. - Ngày đăng: 16/04/2011. Lần đọc: 3358 . Cập nhật bởi: DiepAnh