Tìm Đỗ Ngọc Thạch trên Google - Trích:2 truyện ngắn vè Bác sĩ
Cũng thử tìm:
Kết quả tìm kiếm
- nhÀ vĂn viỆt nam hiỆn ĐẠi, writers - biographies,www.newvietart.com/DONGOCTHACH_
saigon.html - Bộ nhớ cache - YuMe.vn - Trang cá nhân của Đỗ Ngọc Thạch. Trang profile cho phép bạn thiết kế theo phong cách riêng của mình, viết lên wall và chia sẻ ...yume.vn/dongocthach18 - Bộ nhớ cache
Thêm kết quả từ yume.vn » - Đỗ Ngọc Thạch . Sinh ngày l9-5-1948, tại Phú Thọ. Tốt nghiệp Khoa Ngữ Văn Đại họcTổng hợp Hà Nội năm l976; đã tham gia quân đội ...trieuxuan.info/?pg=tgdetail&id=495 - Bộ nhớ cache
- BÁC SĨ PHÁP Y
- BÁC SĨ THÚ Y
- Truyện ngắn Đỗ Ngọc Thạch
Vòng 1 căng tròn và quyến rũ đang là mơ ước của chị em (ảnh minh họa)
Giải pháp nâng ngực xệ sau sinh.
Thứ Ba, 25/06/2013, 08:00 AM (GMT+7)
Sau sinh lần đầu, bộ ngực bị biến dạng và teo nhỏ hẳn do các mô mỡ trong tuyến vú bị giảm thể tích trong thời gian mang bầu.
Những bí quyết làm đẹp, chăm sóc da, giảm cân, kinh nghiệm trang điểm, địa chỉ thẩm mỹ viện, luôn được cập nhật mỗi ngày tại Lam dep 24H
Tại sao ngực bị xệ sau khi sanh con và cho con bú?
Các mô của tuyến vú phụ nữ sau khi sanh con thường bị biến dạng một cách khó ngờ. Có người khi chưa có con, có bộ ngực rất đẹp, nhưng khi sau khi sinh lần đầu, bộ ngực bị biến dạng và teo nhỏ hẳn. Điều này xảy ra do các mô mỡ trong tuyến vú bị giảm thể tích do trong thời gian mang bầu, dưới ảnh hưởng của các nội tiết tố (hormone), các tuyến sữa hoạt động tối đa để tạo sữa, do lượng sữa quá nhiều gây chèn ép lên các mô mỡ, làm giảm khối lượng mô mỡ. Mặt khác trong thời kỳ cho con bú lâu dài, thường kéo dài hàng năm trời, động tác vắt sữa cho con bú vô tình đã tạo ra một lực xoa bóp mạnh thường xuyên lên các mô mỡ và các tuyến vú, từ các lực tác động trên đã tạo ra một sự xoa bóp (massage) thường xuyên lên bầu vú, khiến các mô bị nhồi ép liên tục, hậu qủa là các mô liên kết và các mô nâng đỡ cho bầu ngực bị phá vỡ, cuối cùng ngực bị chảy xệ.
Ngoài ra ở một số bà mẹ sinh con đầu lòng do các người thân thiếu hiểu biết hướng dẫn, nên đã có hành động xoa bóp tuyến vú một cách không cần thiết nhằm mục đích tăng lượng sữa cho con bú. Đây cũng là một hành động làm xấu đi bộ ngực của nhiều phụ nữ sau khi sinh con vì mô nâng đỡ bị làm cho mềm đi, nên không còn tác dụng nâng đỡ nữa.
Một số phụ nữ Tây phương do da và các mô liên kết ở vùng ngực bị nhão sớm nên mặc dù chưa sinh con nhưng đôi khi ngực vẫn bị xệ.
Để phục hồi nét thẩm mỹ cho bộ ngực, các nhà phẫu thuật thẩm mỹ ngực đã nghĩ ra nhiều phương cách để nâng bộ ngực lên nhằm đem lại nét thanh xuân cho bộ ngực và tạo lại vóc dáng cho một thân hình phụ nữ đang còn căng tràn nhựa sống.
Lợi ích khi nâng ngực:
Ở các nước phương Tây, việc nâng ngực xệ rất phổ biến, ở nước ta chị em phụ nữ trong những năm trước đây chưa quan tâm nhiều như nữ giới bên Âu Mỹ hay Nam Mỹ. Một điều đặc biệt hiện nay là chị em đã biết chú ý đến việc đi nâng ngực nhiều hơn, với ý nghĩ là để dễ mặc áo và cũng để phục hồi vóc dáng kiều diễm ngày xưa. Khi ngực bị xệ sau khi sanh con tâm lý phụ nữ cảm thấy mình bị già đi, do đó khi phục hồi hình dáng bộ ngực như xưa, chị em phụ nữ sẽ cảm thấy tự tin hơn, yêu đời hơn. Nếu trước khi đi làm đẹp bộ ngực các chị cũng mang mặc cảm cơ thể mình đã xấu đi ngay với cả chồng mình. Tâm lý này có khi hạn chế các chị khiến các chị không dám đi tắm biển hay chơi các môn thể thao khác.
Một số kỹ thuật nâng ngực xệ:
Kỹ thuật nâng ngực có nhiều kiểu khác nhau tùy thuộc vào độ xệ của ngực. Nếu ngực chị bị xệ ít thôi (độ 1), ngực sẽ được nâng lên bằng cách lấy đi một khoảng da hình lưỡi liềm (croaissant) ở vùng trên sát quầng vú. Khi khâu da lại, đầu ngực (núm vú và quầng ngực) sẽ được nâng lên.
Các kỹ thuật khác dành cho ngực bị xệ nhiều, như thu gọn da thừa của phần dưới núm vú của ngực. Các vết cắt da sẽ tùy theo kinh nghiệm của bác sỹ phẫu thuật, tùy theo độ dãn của da, để hoạch định một phương án cắt da thừa. Dựa theo đó người ta chia ra vết cắt có đường rạch thẳng từ núm vú đi xuống (Vertical technique) hoặc vết cắt hình chữ T ngược (Inverse T), vết cắt xéo (J incision technique). Các kỹ thuật này luôn đi kèm với việc dời núm vú và quầng vú lên trên vị trí mới cao hơn vị trí cũ từ 2 đến 4 cm.
Ngoài ra một số kỹ thuật nâng ngực khác như: kỹ thuật nâng ngực bằng nội soi dành cho các bộ ngực còn khá căng, nhưng cả bầu vú đã có dấu hiệu di chuyển xuống một vị trí thấp hơn vị trí ngày xưa, do da ít nhiều bị nhão. Kỹ thuật này sẽ dùng một lỗ nhỏ khoảng 2 cm rạch dưới ngực, từ đó tách hẳn bộ ngực ra khỏi cơ ngực lớn, sau đó dùng chỉ đính lại vị trí của bộ ngực lên một vị trí cao hơn trên cơ ngực lớn. Kỹ thuật này có lợi ngay trước mắt vì không để lại dấu vết sau mổ, nhưng chỉ dành riêng cho ngực không bị nhão.
Hiện nay do sự phát triển của cách dùng chỉ luồn dưới da, một số chuyên gia còn dùng chỉ để kéo ngực lên và đính vào các điểm cố định như màng xương (perioste) của xương đòn (Serdev suture).
Một số kỹ thuật khác nâng ngực bằng cách căng da từ đường nách.
Các kỹ thuật nâng ngực luôn đòi hỏi các bác sĩ phẫu thuật một kinh nghiệm và kiến thức đã học qua trường lớp nhất định, không phải bất cứ bác sĩ nào đặt túi ngực cũng có thể nâng ngực được. Trên thực tế khi chưa có đủ kinh nghiệm hay kiến thức về kỹ thuật nâng ngực xệ, các cuộc phẫu thuật nâng ngực luôn để lại các dấu tích rất mất thẩm mỹ, không tạo được sự hài lòng cho bệnh nhân.
Nếu không nắm chắc một kỹ thuật vững vàng, các biến chứng sau mổ thường gặp là: sẹo xấu, vết cắt không đúng vị trí, quầng ngực không tròn, hai ngực không cân xứng, vết thương bị hở…
Mọi chi tiết xin vui lòng liên hệ:
Bệnh viện chuyên khoa giải phẫu thẩm mỹ Sài Gòn
Đ/c: 97B Nguyễn Du, Phường Bến Thành, Quận 1, Tp HCM
Tel: 08-38291342 Fax: 08-38239461
Email: drcuong97@gmail.com
web: www.thammysaigon.com
Các mô của tuyến vú phụ nữ sau khi sanh con thường bị biến dạng một cách khó ngờ. Có người khi chưa có con, có bộ ngực rất đẹp, nhưng khi sau khi sinh lần đầu, bộ ngực bị biến dạng và teo nhỏ hẳn. Điều này xảy ra do các mô mỡ trong tuyến vú bị giảm thể tích do trong thời gian mang bầu, dưới ảnh hưởng của các nội tiết tố (hormone), các tuyến sữa hoạt động tối đa để tạo sữa, do lượng sữa quá nhiều gây chèn ép lên các mô mỡ, làm giảm khối lượng mô mỡ. Mặt khác trong thời kỳ cho con bú lâu dài, thường kéo dài hàng năm trời, động tác vắt sữa cho con bú vô tình đã tạo ra một lực xoa bóp mạnh thường xuyên lên các mô mỡ và các tuyến vú, từ các lực tác động trên đã tạo ra một sự xoa bóp (massage) thường xuyên lên bầu vú, khiến các mô bị nhồi ép liên tục, hậu qủa là các mô liên kết và các mô nâng đỡ cho bầu ngực bị phá vỡ, cuối cùng ngực bị chảy xệ.
Một số phụ nữ Tây phương do da và các mô liên kết ở vùng ngực bị nhão sớm nên mặc dù chưa sinh con nhưng đôi khi ngực vẫn bị xệ.
Lợi ích khi nâng ngực:
Ở các nước phương Tây, việc nâng ngực xệ rất phổ biến, ở nước ta chị em phụ nữ trong những năm trước đây chưa quan tâm nhiều như nữ giới bên Âu Mỹ hay Nam Mỹ. Một điều đặc biệt hiện nay là chị em đã biết chú ý đến việc đi nâng ngực nhiều hơn, với ý nghĩ là để dễ mặc áo và cũng để phục hồi vóc dáng kiều diễm ngày xưa. Khi ngực bị xệ sau khi sanh con tâm lý phụ nữ cảm thấy mình bị già đi, do đó khi phục hồi hình dáng bộ ngực như xưa, chị em phụ nữ sẽ cảm thấy tự tin hơn, yêu đời hơn. Nếu trước khi đi làm đẹp bộ ngực các chị cũng mang mặc cảm cơ thể mình đã xấu đi ngay với cả chồng mình. Tâm lý này có khi hạn chế các chị khiến các chị không dám đi tắm biển hay chơi các môn thể thao khác.
Kỹ thuật nâng ngực có nhiều kiểu khác nhau tùy thuộc vào độ xệ của ngực. Nếu ngực chị bị xệ ít thôi (độ 1), ngực sẽ được nâng lên bằng cách lấy đi một khoảng da hình lưỡi liềm (croaissant) ở vùng trên sát quầng vú. Khi khâu da lại, đầu ngực (núm vú và quầng ngực) sẽ được nâng lên.
Các kỹ thuật khác dành cho ngực bị xệ nhiều, như thu gọn da thừa của phần dưới núm vú của ngực. Các vết cắt da sẽ tùy theo kinh nghiệm của bác sỹ phẫu thuật, tùy theo độ dãn của da, để hoạch định một phương án cắt da thừa. Dựa theo đó người ta chia ra vết cắt có đường rạch thẳng từ núm vú đi xuống (Vertical technique) hoặc vết cắt hình chữ T ngược (Inverse T), vết cắt xéo (J incision technique). Các kỹ thuật này luôn đi kèm với việc dời núm vú và quầng vú lên trên vị trí mới cao hơn vị trí cũ từ 2 đến 4 cm.
Hiện nay do sự phát triển của cách dùng chỉ luồn dưới da, một số chuyên gia còn dùng chỉ để kéo ngực lên và đính vào các điểm cố định như màng xương (perioste) của xương đòn (Serdev suture).
Một số kỹ thuật khác nâng ngực bằng cách căng da từ đường nách.
Các kỹ thuật nâng ngực luôn đòi hỏi các bác sĩ phẫu thuật một kinh nghiệm và kiến thức đã học qua trường lớp nhất định, không phải bất cứ bác sĩ nào đặt túi ngực cũng có thể nâng ngực được. Trên thực tế khi chưa có đủ kinh nghiệm hay kiến thức về kỹ thuật nâng ngực xệ, các cuộc phẫu thuật nâng ngực luôn để lại các dấu tích rất mất thẩm mỹ, không tạo được sự hài lòng cho bệnh nhân.
Nếu không nắm chắc một kỹ thuật vững vàng, các biến chứng sau mổ thường gặp là: sẹo xấu, vết cắt không đúng vị trí, quầng ngực không tròn, hai ngực không cân xứng, vết thương bị hở…
Mọi chi tiết xin vui lòng liên hệ:
Bệnh viện chuyên khoa giải phẫu thẩm mỹ Sài Gòn
Đ/c: 97B Nguyễn Du, Phường Bến Thành, Quận 1, Tp HCM
Tel: 08-38291342 Fax: 08-38239461
Email: drcuong97@gmail.com
web: www.thammysaigon.com
(Nguồn: thammysaigon.com)
BÁC SĨ PHÁP Y
ĐỖ NGỌC THẠCH
Lê Văn Pháp tuổi con rắn, có tên là Pháp do bố Pháp làm công việc có liên quan đến luật pháp nên lấy chữ Pháp đặt tên cho con. Nhưng, những người cùng làng với Pháp thì biết rõ gốc tích của chữ Pháp: trong một trận càn hồi kháng chiến chống Pháp, mẹ Pháp bị lính Pháp cưỡng hiếp nên đẻ ra Pháp, chứ lúc đó bố Pháp đang làm việc ở tận chiến khu, đâu có ở nhà mà làm cho mẹ Pháp có bầu! Khi bố Pháp về nhà, thấy vợ có bầu đã năm tháng, lúc đầu cũng tức giận nhưng sau lại nghĩ, mình sẽ được làm bố một thằng Pháp con, như thế chẳng phải là đã gỡ được thể diện khi trước, mỗi lần đi công tác, thấy quân Pháp là chạy giống Bái Công hay sao? Bây giờ thằng Pháp con đã được năm tháng, ta cho nó “ăn dùi cui” ngày ngày, sau này nó lớn lên, bắt nó hầu hạ như nô lệ, thích đánh lúc nào thì đánh! Song, dự định đó của người bố chỉ thực hiện khi Pháp lên hai tuổi, vì sau đó thì bố Pháp nhận nhiệm vụ đặc biệt, đi cùng với những người di cư vào Nam rồi hy sinh vào thời kỳ Ngô Đình Diệm thực hiện Luật 59, lê máy chém đi khắp nơi!...Về mặt pháp lý, Pháp là con liệt sỹ, được nuôi ăn học đầy đủ, rồi cho đi học nước ngoài. Nhưng có đến ba lần, Pháp suýt bị trả về nhà vì có người cho rằng, Pháp đích thị là con lai của một người lính Pháp nào đó, chẳng lẽ con của kẻ thù lại được ưu tiên, ưu đãi như thế? Nhưng từ giấy khai sinh cho đến lý lịch thì đều là con liệt sỹ, mà lại là liệt sỹ đặc biệt, tức người làm nhiệm vụ đặc biệt bị hy sinh, vợ con họ không thể bị thiệt thòi. Song, rồi người ta cũng quên dần chuyện Pháp là con lai đi vì càng lớn lên, Pháp càng giống mẹ, chỉ còn giống người bố lính Pháp kia ở cái màu tóc hoe vàng mà thôi. Chuyện này cũng dễ giải thích vì có thể nói rằng, rất nhiều trẻ em của người Việt, từ bé do dầm mưa giãi nắng nhiều mà tóc bị cháy xém!Cái chữ Pháp kia còn vận vào số phận của Lê Văn Pháp cho tới khi Pháp hành nghề. Theo nguyện vọng của bà ngoại và ông ngoại Pháp, người ta cho Pháp học nghề Y, tức trị bệnh cứu người. Nhưng đến lúc ra trường, cái nghề Bác sĩ Thần kinh của Pháp rất khó bố trí công tác ngoài việc về làm ở mấy Nhà thương Điên, mà Pháp thì không thích về đó. Đang lưỡng lự thì người cậu của Pháp, đang làm việc ở bộ phận Pháp Y, công việc ngập đầu liền nhờ Pháp tới giúp vài buổi trong khi chờ nhận công tác. Ai ngờ, chỉ sau một tuần làm việc, Pháp tỏ ra có năng khiếu đặc biệt trong việc xác định nguyên nhân cái chết của các nạn nhân, tức nhiệm vụ khám nghiệm tử thi của bác sĩ pháp y. Thế là người cậu Pháp năn nỉ Pháp vào bộ phận Pháp Y làm việc. Pháp không thể từ chối vì đã phải lòng một cô thư ký Tòa án rất xinh đẹp, do người cậu Pháp cố tình giới thiệu, thực ra là để buộc chân Pháp ở bộ phận Pháp Y này! Thế là Pháp trở thành Bác sĩ Pháp Y!Tổ Pháp Y mà Lê Văn Pháp tới làm việc thực ra chỉ có ba người, gồm hai vợ chồng người cậu và nay thêm Pháp là Ba! Người cậu nói với Pháp: “Ngành Pháp Y nói chung của ta rất mới (*), Tổ Pháp Y của chúng ta lại càng mới. Song, chính vì thế mà chúng ta có rất nhiều cơ hội để khám phá, sáng tạo, lập nhiều chiến công, kỳ tích! Cậu hy vọng vào khả năng đặc biệt của cháu!”. Và quả nhiên, người cậu của Lê Văn Pháp đã không nhầm khi Pháp liên tục lập công!Chiến công đầu tiên là vụ án xác chết không đầu. Thực ra, vụ án xác chết không đầu là của một quận ở một thành phố lớn. Song, khi đọc thông tin trên báo chí, vừa nhìn tấm hình chụp cái xác phụ nữ không đầu, không có quần áo, nằm trên sân thượng một chung cư cao tầng ở thành phố, Pháp nhắm mắt lại thì cái xác không đầu ấy vụt đứng dậy và chỉ trong phút chốc, cái xác ấy hóa thành một thân hình phụ nữ tuyệt đẹp như người mẫu! Rồi cái thân hình như người mẫu ấy nhẹ nhàng bước đi, uyển chuyển, sành điệu như các người mẫu thường bước đi trên sàn Catwalk khi biểu diễn thời trang! Chút xíu nữa thì Pháp ngất xỉu khi nhìn cái thân hình người mẫu không đầu và không một mảnh vải ấy cứ đi tới đi lui, đúng lúc Pháp trố mắt, dựng tóc gáy, nổi da gà, há hốc mồm kinh hoàng thì một cái đầu từ từ mọc lên! Điều đặc biệt là cái đầu ướt sũng, tóc lòa xòa che gần kín khuôn mặt! Pháp dụi mắt và mở mắt ra nhìn lại thì tất cả biến mất!Pháp nói ngay chuyện đó với ông Cậu. Ông Cậu suy nghĩ một lát rồi nói: “Cháu quả là người có khả năng ngoại cảm rất đặc biệt. Chúng ta có thể giải mã những hình ảnh mà cháu đã nhìn thấy như sau: nạn nhân là người của tỉnh ta, và nhất định là cháu đã có tiếp xúc. Có thể đặt giả thiết rằng, cô gái nạn nhân bị người sống ở trong chung cư đó lừa tình (hoặc tiền) nên đã đến gặp người đó và đã bị sát hại trên sân thượng chung cư vào lúc đêm tối. Sau khi giết cô gái, thủ phạm đã cắt đầu cô gái đem đi phi tang. Phi tang ở đâu tốt nhất? Chính là ném xuống sông. Và thủ phạm đã đem đầu cô gái ra cầu và ném xuống sông. Song, việc làm của thủ phạm đã bị một người lúc đó có mặt ở trên cầu phát hiện, liền tấn công người này nhằm “diệt khẩu”. Người này chỉ có thể là một người mổ lợn lậu, nên sẵn có dao trong tay, đã nhanh tay chặt bay đầu thủ phạm rồi ném tất cả xuống sông! Vì thế, cái đầu ướt sũng mà cháu nhìn thấy mọc lên trên thân hình cô gái chính là đầu của cô ta. Và còn một cái xác không đầu và một cái đầu của thủ phạm nữa bị trôi dạt vào đâu đó? Điều đó giải thích tại sao cái xác cô gái trên sân thượng khi bị phân hủy, bốc mùi thối mới bị phát hiện! Tức thủ phạm không thể quay về sân thượng trên chung cư để giải quyết nốt cái xác!”. Pháp nghe ông Cậu nói vậy thì gật gù tán đồng rồi nói: “Đợi khi hai cái đầu và một cái xác không đầu kia được phát hiện, chúng ta sẽ đến xem lại cái xác không đầu trên sân thượng ở chung cư xem sao!”.Quả nhiên, chỉ một ngày sau, thông tin nội bộ cho biết ở bờ sông tỉnh N đã phát hiện một cái xác nam không đầu và ở một bờ sông tỉnh K đã phát hiện một cái đầu nữ và một bờ sông tỉnh M đã phát hiện một cái đầu nam. Khi nhận được thông tin trên, hai cậu cháu Lê Văn Pháp liền gọi điện báo cho CA tỉnh K đem cái đầu nữ tới công an quận có cái xác nữ trên sân thượng thì khi ráp lại rất chính xác, người ta đã có một xác chết nữ hoàn chỉnh! Cũng vậy, khi công an tỉnh N đem cái xác nam ghép với cái đầu nam ở CA tỉnh M thì người ta cũng có được một xác chết hoàn chỉnh! Chỉ sau hai ngày, vụ án xác chết không đầu trên sân thượng đã thành vụ án hai xác chết không đầu và hai cái đầu trôi sông và có thể coi như vụ án đã được “phá” ở giai đoạn một. Giai đoạn hai là tìm ra hung thủ đã chém bay đầu của thủ phạm của vụ án ở giai đoạn một. Song, việc truy tìm hung thủ ở trên cầu sẽ gặp rất nhiều khó khăn và người ta đã tách ra thành hai vụ án: vụ án giết người tình (tức vụ án xác chết không đầu trên sân thượng) coi như đã phá án thành công với tốc độ nhanh chưa từng thấy! Còn vụ án “Kỳ án trên cầu” thì đành phải treo lại vì cho đến khi kết thúc vụ án “Xác chết không đầu trên sân thượng”, người ta vẫn chưa thống nhất được nên giao vụ án này cho ai thụ lý và thực ra thì tình tiết của vụ án coi như vẫn chưa có đầu mối gì vì chẳng ai chịu nghe cậu cháu Lê Văn Pháp nói thủ phạm là một người giết heo lậu cả, suy luận của cậu cháu Lê Văn Pháp hoàn toàn không dựa trên bằng chứng xác thực mà chỉ là hư cấu kiểu mấy ông nhà văn nên ai mà tin được! Tuy nhiên, khi bình công cho công việc phá án của vụ án “Xác chết không đầu trên sân thượng”, người ta không thể không ghi công đầu cho cậu cháu Lê Văn Pháp! Có người còn gợi ý, cậu cháu Pháp nên nhận phá án tiếp vụ “Kỳ án trên cầu”, nhưng người cậu Lê Văn Pháp nói, chúng tôi chỉ làm việc trên xác chết, còn tên hung thủ kia chắc đã cao chạy xa bay rồi làm sao mà mò ra được!Chiến công thứ hai mà bác sĩ Pháp Y Lê Văn Pháp lập được là một vụ án mà bất kỳ một nhà điều tra tài ba nào, khi nhìn vào hiện vật duy nhất của vụ án đều lắc đầu lè lưỡi: Đó là một cái bao ni-lon lớn mà bên trong là một mớ thịt người đã bị chặt nát ra thành trăm mảnh!Cái bao ni-lon đựng thịt người đã bị chặt nát ra thành trăm mảnh đó người ta phát hiện ra trên một bãi sông ở một tỉnh ven biển. Có nghĩa là cái bao ni-lon thịt người này không có xuất xứ và cũng không có dấu vết. Đó là trở ngại lớn cho công tác điều tra. Đội Trọng án của Tỉnh S, nơi phát hiện ra cái bao ni-lon thịt người bị chặt nát đã đành bó tay sau hai ngày quan sát kỹ từng miếng thịt và đặt ra hàng chục giả thiết. Cuối cùng thì vụ án đành treo lại!Trước khi đem cái bao thịt người bị chặt nát kia đi chôn, người phụ trách Pháp Y của đội Trọng án tỉnh S, vốn cùng học một lớp với Lê Văn Pháp ở trường Y, bỗng nhớ đến Lê Văn Pháp với chiến công phá án vụ án “Xác chết không đầu trên sân thượng” liền gọi điện cho người bạn học cũ để hỏi lần cuối. Nhận được điện thoại của bạn học cũ, Lê Văn Pháp tới ngay. Hàn huyên xong, Pháp nói: “Cậu có nhớ hồi còn sinh viên, chúng ta hay chơi trò chơi ghép hình không?”. Người bạn nói: “Nhớ chứ! Ý cậu muốn nói hãy ghép những miếng thịt rời kia thành hình người chứ gì? Nhưng khi chơi ghép hình, chúng ta có hình mẫu và mỗi miếng ghép đều có màu sắc khác nhau ứng với màu trên hình mẫu. Còn nữa, giữa các miếng ghép lại có bên lồi ra, bên lõm vào thì mới có thể khít với nhau được! Còn các miếng thịt, miếng xương ở đây…”. Pháp ngắt lời: “Dẫu sao thì chúng ta cũng phân biệt được các bộ phận chính của cơ thể người. Trước hết hãy sắp xếp sơ bộ một lần xem sao? Biết đâu trong quá trình làm việc sẽ nảy sinh ý mới?”.Sau một ngày làm việc “ghép hình” miệt mài, Pháp và người bạn đã có một phát hiện quan trọng: đây là xác một cơ thể nam giới và bộ phận sinh dục đã bị mất! Buổi tối, Pháp và người bạn trằn trọc mãi không ngủ được. Pháp nói: “Nhất định đây là một vụ án giết người tình mà thủ phạm là bên nữ! Có thể đặt giả thiết như sau: Người nữ, khi phát hiện ra mình bị phản bội thì đã hẹn người nam tới nhà và sau đó đã cắt “hạ bộ” của người nam để trừng phạt. Song, vết thương đã chảy máu quá nhiều, quá nhanh khiến người nam tử vong! Để phi tang xác chết, người nữ đã chặt xác người nam ra thành nhiều mảnh, do quá căm thù người tình mà đã chặt nát thành trăm mảnh, rồi cho vào bao ni-lon đem quăng xuống sông. Nước sông đang mùa lũ nên đã đưa cái bao đi rất xa, gần tới biển! Bộ phân sinh dục của người nam chắc chắn người tình nữ còn giữ hoặc đã chôn ở đâu đó?”. Người bạn nghe Pháp nói vậy thì tán đồng ngay. Hai người vì quá mệt mỏi mà cùng ngủ gục trong phòng làm việc của bộ phận Pháp Y, tức ngủ gần mấy cái xác chết nữa trong tủ đông lạnh!Khi vừa chợp mắt, Lê Văn Pháp đã gặp trong mơ những hình ảnh sau: Người nữ, là một cô gái gần ba mươi tuổi, không đẹp nhưng cơ thể khỏe mạnh, dáng người nhanh nhẹn. Người nam, là một thanh niên mới ngoài hai mươi tuổi, có thân hình cao lớn, trắng trẻo, có thể nói là khá đẹp trai. Người nữ đang ngồi đạp máy may, chốc chốc lại ngó ra cửa, vẻ chờ đợi sốt ruột. Đồng hồ trên tường chỉ 9 giờ. Người nam đẩy cửa bước vào, không nói gì, nằm vật xuống giường. Người nữ bỏ máy may, đến ngồi cạnh, hỏi: “Em nhắn 8 giờ tới sao bây giờ mới tới?”. Người nam ngồi dậy, ôm lấy người nữ, nhưng người nữ đẩy ra. Người nam lại nằm xuống giường, nói: “Thì muộn một chút có sao đâu! Em hẹn tới có chuyện gì, nói lẹ đi. Dạo này anh bận ôn thi không về với em thường xuyên được đâu!” – “Thôi được, hôm nay em muốn hỏi anh một câu thôi: anh nói sắp ra trường thì ta làm đám cưới. Vậy bây giờ cưới là được chưa?” – “Cưới! Cưới? Lúc nào em cũng nói cưới. Ra trường thì cưới cũng có sao đâu. Chúng ta đã sống với nhau như vợ chồng bốn năm nay rồi, thế có khác gì cưới?” – “Khác chứ! Bốn năm nay em làm ngày làm đêm nuôi anh ăn học mà chưa được làm vợ danh chính ngôn thuận. Bây giờ em cần cưới để thiên hạ biết chúng ta là vợ chồng, bõ công em vất vả nuôi anh ăn học bốn năm nay!” – “Thì ra em muốn anh cưới không phải vì chúng ta yêu nhau mà chỉ vì cái danh chính ngôn thuận kia?” – “Thôi xin anh, anh đừng nói chữ yêu nữa! Anh nói chữ yêu nhiều mà anh không lo vun đắp cho cái gia đình bé nhỏ của chúng ta. Anh có biết là từ khi anh nói vào ở nội trú để lo ôn thi là coi như anh đã phá bỏ lời nguyện ước của chúng ta hay không?” – “Phá bỏ hồi nào? Em lại nghi ngờ, ghen tuông vớ vẩn rồi! Anh không bao giờ phản bội em!” – “Tôi không nghi ngờ, ghen tuông vớ vẩn mà có bằng chứng rõ ràng rằng anh đã ăn nằm với con bé Ly cùng lớp, lại còn lấy tiền của tôi cho nó tiêu xài!” – “Em đừng có nghe ai đó nói bậy, tôi không bao giờ ăn nằm với ai ngoài em ra!” – “Anh có dám thề không? Anh thề đi: nếu tôi phản bội người yêu tôi đã nuôi tôi ăn học bốn năm nay thì tôi sẽ bị xé xác phanh thây, bị chặt ra thành trăm mảnh!” – “Làm gì mà dữ thế? Anh lúc nào cũng yêu em mà, nào chúng ta yêu nhau say đắm đi để chứng tỏ lòng thành của anh!” – “Anh phải thề đi đã! Nếu anh không dám thề, từ giờ tôi sẽ không cho anh đụng vào người tôi nữa!” – “Thề thì thề! Nhưng làm gì mà đến nỗi bị chặt thành trăm mảnh!”. Người nam đọc lời thề rất nhanh rồi ôm chầm lấy người nữ, vật người nữ xuống giường. Nhưng người nữ đã lật người lại, đè người nam rồi bóp mạnh “hạ bộ” của người nam, khiến người nam ngất xỉu! Người nữ liền lấy con dao nhỏ để trên bàn máy may, cắt xoẹt một cái, nguyên cái “của quý” của người nam đã đứt lìa! Người Nam rú lên khiếp đảm!...Lê Văn Pháp bừng tỉnh, liền đánh thức người bạn rồi kể lại giấc mơ. Người bạn nói: “Chà! Giấc mơ của cậu gần khớp với giả thiết mà chúng ta đã nêu ra! Không còn nghi ngờ gì nữa!”. Pháp ngẩn ngơ một lát rồi nói: “Như thế là chúng ta phải đi tìm một “Tần Hương Liên”(**) mà không có địa chỉ gì cả!?”…Việc xác định hình hài của nạn nhân và những tình tiết gây án có được nhờ khả năng ngoại cảm của Lê Văn Pháp đã giúp đội trọng án tìm ra được đích danh nạn nhân: một sinh viên năm cuối của một trường Đại học ở tỉnh T đã mất tích trước thời điểm tìm thấy cái bao ni-lon thịt người bị chặt vụn chỉ năm ngày. Song, cả lớp học của người sinh viên này không ai biết chuyện anh ta đã có người yêu và được người yêu nuôi ăn học bốn năm nay. Về gia đình của anh ta ở một huyện miền núi xa xôi, tất cả người nhà cũng không ai biết chuyện anh ta có người yêu! Những điều tra viên của đội trọng án bắt đầu nghi ngờ sự phán đoán bằng “ngoại cảm” của Lê Văn Pháp? Có người còn nói, có thể anh ta bị một quán rượu giết để làm món nhậu nhưng vì khi chở bao thịt đi qua sông thì bị nước lũ cuốn đi! Bằng chứng không thể tùy tiện, vì thế, vụ án bị treo lại…và đương nhiên, công tìm ra danh tính của bao thịt vụn chỉ được tính là một phần nhỏ của vụ án!Mười năm sau, tổ Pháp Y của cậu cháu Lê Văn Pháp đã phát triển và lập được khá nhiều công trạng nhờ khả năng biết làm cho những xác chết biết nói. Tuy nhiên, khi được một tờ báo phỏng vấn về “bí quyết nhà nghề”, Lê Văn Pháp đã nói một câu khiến nhiều bác sĩ Pháp y đồng nghiệp phải giật mình: “Không thể bắt tất cả các xác chết nói ra sự thật, bởi có người chết nhưng chưa kịp nói, nhưng cũng có người muốn đem theo bí mật xuống mồ! Nếu ta cố chấp, sẽ bị những hồn ma ấy quấy nhiễu hoài!”. Có phóng viên còn tò mò cứ gặng hỏi tại sao không tiếp tục làm rõ vụ án xác chết bị chặt vụn thành trăm mảnh, Lê Văn Pháp nói nhỏ với phóng viên này: “Mỗi chúng ta nên giữ kín vài bí mật nghề nghiệp thì mới còn có giá trị. Tôi nói cho anh chuyện này, nếu đăng báo để câu khách thì khoan đã: Hôm qua, có một thiếu phụ mới hơn bốn mươi tuổi mà tóc đã bạc trắng, đến đưa cho tôi một cái hộp kính, ngoài bọc vải nhựa giả da, nhìn như một cái quan tài, nói: “Đây là bộ phận còn thiếu của cái xác đã bị chặt làm trăm mảnh mà các ông đã biết. Nay tôi đến nhờ ông chôn vào cùng với bao thịt vụn kia cho anh ta được toàn vẹn thân thể!”. Nhìn vào mặt người thiếu phụ mà tôi có cảm giác như là nhìn vào xác chết, và khi tôi tĩnh tâm lại thì không thấy ai cả, chỉ như là một giấc mộng!”.
Sài Gòn, Tháng 5- 2010
____________________________________________
(*) Từ những năm 1960 lãnh đạo Trường Đại học Y Hà Nội đã có ý tưởng thành lập Bộ môn Y pháp nên đã giữ lại một số sinh viên tốt nghiệp bác sỹ loại khá giỏi làm cán bộ giảng dạy nòng cốt cho bộ môn nhưng không thành. Sau ngày giải phóng miền Nam thống nhất đất nước 30/4/1975, do công tác điều tra, xét xử phạm vi cả nước đòi hỏi rất lớn, công tác giám định Y pháp phải đáp ứng, nên ngày 24/2/1977, Tổ Y Pháp được thành lập, nằm trong bộ môn Giải phẫu bệnh.
Tổ Y PHÁP được thành lập mở đầu giai đoạn cho việc giảng dạy môn học Y pháp với chương trình gồm 50 tiết lý thuyết và 32 tiết thực tập, giảng vào học kỳ II năm VI. Sáu năm sau, ngày 19/5/1983, thành lập Bộ môn Y Pháp.
Đến ngày 2/8/1983, Bộ môn Y pháp được tách từ Bộ môn Giải phẫu bệnh là đơn vị trực thuộc Ban Giám hiệu. Biên chế của Bộ môn Y pháp gồm có 6 cán bộ chuyển từ Bộ môn Giải phẫu bệnh.
(**) Tần Hương Liên: một nhận vật dã sử Trung Hoa, nuôi chồng là Trần Sỹ Mỹ ăn học đỗ Trạng nguyên nhưng rồi Trần Sỹ Mỹ đã phản bội Tần Hương Liên.
Đỗ Ngọc Thạch
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Sài Gòn ngày 21.05.2010.
. Trích đăng lại vui lòng ghi rõ nguồn Newvietart.com.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét