mùa thu
- Mùa thu
- Anh đã chia tay với những người nhà
- Tất cả người thân từ lâu không hợp
- Với một nỗi cô đơn như mọi khi
- Trong thiên nhiên và trong lòng dâng ngập.
-
- Giờ ngồi đây cùng em trong lều gác
- Giữa hoang vu, trong rừng vắng không người.
- Những lối mòn, như lời trong bài hát
- Cây cỏ chỉ còn một nửa mà thôi.
-
- Và giờ đây với một vẻ u sầu
- Nhìn vào hai ta những bức tường gỗ.
- Anh và em chẳng có gì cách trở
- Hai đứa chân thành sẽ chết cùng nhau.
-
- Ta ngồi canh một, đứng dậy canh ba
- Em với bức thêu còn anh với sách
- Đến gần sáng sẽ không hề nhận ra
- Ta thôi hôn nhau lúc nào không biết.
-
- Hãy ngang tàng và lộng lẫy, xa hoa
- Rắc đầy lên hỡi lá rừng xào xạc
- Chén khổ tận cay đắng ngày hôm qua
- Nỗi buồn hôm nay tràn trề hãy rót.
-
- Nỗi lưu luyến, niềm say mê, vẻ đẹp!
- Tan biến vào trong ầm ĩ mùa thu!
- Em hãy vùi trong mùa thu xào xạc!
- Và sẽ ngất ngây hoặc sẽ điên rồ!
-
- Và em hãy vứt quần áo mình ra
- Như rừng nhỏ trong mùa thu trút lá
- Khi vào vòng tay của anh em ngã
- Trong áo choàng với nét vẽ nhung tơ.
-
- Em là hạnh phúc của bước thương đau
- Khi cuộc sống chán chường hơn bệnh tật
- Còn can đảm là ngọn nguồn cái đẹp
- Chính điều này xích ta lại gần nhau.
-
- Giải Nobel
- Tôi mất hút, sa vào như con thú
- Đâu đó tự do, ánh sáng, con người
- Tiếng thét gào, xua đuổi sau lưng tôi
- Nhưng lối thoát bên ngoài không hiện rõ.
-
- Khu rừng tối và bên hồ nước
- Gỗ thông già chất đống khắp nơi
- Cả bốn phía chặn bước con đường tôi
- Tôi chịu đựng, dù thế nào cũng được.
-
- Có phải tôi làm điều chi thô bỉ
- Tôi là tên ác độc, kẻ giết người?
- Tôi chỉ làm cho lệ thế gian rơi
- Trước vẻ tuyệt vời của đất đai quê mẹ.
-
- Cái chết đã cận kề, nhưng dù thế
- Tôi vẫn tin rồi sẽ đến một thời
- Khi tinh thần thánh thiện sẽ lên ngôi
- Sẽ chiến thắng thói đê hèn, phẫn nộ.
-
- Làm người nổi tiếng là không đẹp
- Làm người nổi tiếng là không đẹp
- Đâu phải vì nổi tiếng mới lên cao
- Những giấy tờ, lưu trữ đừng tích cóp
- Trước những trang bản thảo chớ nôn nao.
-
- Mục đích của sáng tạo là dâng hiến
- Đâu phải vì thành tích, tiếng ồn ào
- Đem biến mình thành những lời truyền miệng
- Cho người đời, thật xấu hổ làm sao.
-
- Ta cần sống khiêm nhường, không tự bạch
- Phải sống sao, bởi suy xét cho cùng
- Để tiếng gọi tương lai nghe thấy hết
- Nhận về tình luyến ái của không trung.
-
- Cần phải biết để chừa ra khoảng trống
- Trong số phận mình, không phải trong thơ
- Trong cuộc đời có những chương, những đoạn
- Cần tô đậm lên cho khỏi lu mờ.
-
- Và phải biết đắm chìm vào quên lãng
- Trong vô danh giấu những bước chân ta
- Như làng mạc ẩn mình trong sương sớm
- Sương khói mịt mù không thể nhìn ra.
-
- Những kẻ khác theo bước chân sống động
- Bám gót ta đi qua chặng đường mình
- Nhưng đành ngậm ngùi nhìn lên chiến thắng
- Mặc người đời, ta không phải bận tâm.
-
- Và phải biết không một tấc ngắn ngủi
- Đừng để đánh mất gương mặt con người
- Cần phải sống làm một người sôi nổi
- Và vui tươi cho đến cuối cuộc đời.
- Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét